Thứ Sáu, 2 tháng 12, 2011

VĂN CÔNG CÔNG

PHÒNG BỆNH VẪN HƠN

Tôi rất thân với một nhà văn Tây Nguyên, chính xác hơn là nhà văn Thừa Thiên-Huế đang sống và chiến đấu tại Tây Nguyên. Rất thân, quen thì sơ sơ, và chưa gặp nhau lần nào, hehe.

Tên này còn trẻ lắm, tóc mọc chưa hết da đầu mà, nghe đồn mấy bữa nay đang lo lắng sợ chết non. Tìm hiểu thì được biết, trong khi laptop của hắn đang bị "hiệu ứng con trỏ" quấy rối còn hơn cả quấy rối tình dục, thì không hiểu nghe ai xui khiến, hắn lại lạc vào blog của một dị nhân nào đó, đọc phải một đoạn văn do chủ blog viết và đăng tải, thế là đổ bệnh.
Cố điều tra tìm nguyên nhân thì ra thủ phạm là đoạn văn sau đây:

“Thiết nghĩ ngành xăng dầu nhất thiết phải nghĩ đến việc nhất thiết phải sa thải quan chức nào đã dám hù dọa chính phủ vì kẻ đó đã dám đòi vứt bỏ khâu phân phối nghĩa là bóp chẹt vú bầu sữa lợi nhuận có nguồn thu khổng lồ của ngành, nghĩa là tự tung tự tác phạm đến thu nhập lớn của cán bộ nhân viên toàn ngành, ám chỉ sẽ cho thôi việc hàng vạn cán bộ nhân viên khâu phân phối của ngành, chà đạp quyền lợi độc quyền tuyệt hảo của ngành mà không ở quốc gia nào của phần còn lại của thế giới ban phát cho công ty nhà nước nhiều đến như vậy. Đồng thời, thiết nghĩ Đảng nhất thiết phải nghĩ đến việc nhất thiết phải loại ra khỏi Đảng quan chức nào đã dám hù dọa chính phủ vì kẻ đó vừa dám lộng quyền, lấy Đảng Tịch làm tấm khiên lá chắn bằng vàng để xem mình ngang hàng với tất cả các lãnh đạo Chính phủ rồi thách thức quyền lực của Chính phủ, vừa không biết đặt mình vào vị trí đầy tớ của nhân dân, tạo điều kiện cho bọn chống Cộng dè bỉu Đảng, vì chỉ có khai trừ kẻ xằng bậy ấy, Đảng mới chứng minh được với nhân dân rằng Chính phủ do dân bầu lên hoàn toàn không là cơ quan làm việc dưới quyền quản lý hành chính của Đảng. Chính phủ nếu không cách chức quan chức phát biểu xằng bậy của ngành xăng dầu, chỉ có thể vì một trong ba lý do – hoặc cả ba – đó là (a) Đảng không cho phép, (b) kẻ phát ngôn xằng bậy là con ruột của lãnh đạo Đảng/Chính phủ, và (c) đất nước Việt Nam này đã bị tuyệt diệt hết sạch người tài đức vẹn toàn.”   (Nguồn Bọ Lập quê choa)
 --------------------
Các bạn có biết ai viết những dòng trên không, ông nghị Hoàng Hữu Phước viết trên blog của ông ấy đấy, tôi khuyên các bạn đừng muốn chết non nếu như tiếp tục thưởng thức những câu văn tuyệt vời trong trẻo của ông ấy như thế. Với những câu như trên đây, tôi tin các bạn đang điều trị tâm thần ở trâu Qùy, Biên Hòa... còn diễn tả mạch lạc hơn, trong sáng hơn. Chao ơi cho trình độ Nghị trí ngày nay. Chúng ta đã chứng kiến rất nhiều ông Nghị có vấn đề về thần kinh ở mấy tháng vừa rồi, nhưng có lẽ, đây là cas nặng nhất, huhu

(Trên đây là 'Mẫu sinh thiết' mang về từ nhà của VCH)
-------------------

Giật mình, tôi khẩn cấp gọi điện cho con gái hắn, dặn cháu phải lập tức dựng mấy 'bức tường lửa', chặn đứng đừng để bố vào blog của ông nghị Hoàng Hữu Phước. Đừng để bố đọc phải mấy bài của dị nhân này viết về Tổng thống Trương Tấn Sang và chê bai các nguyên thủ nước ta từ trước đến nay, đặc biệt không được để bố Hùng đọc phải bài phỉ báng một cách hỗn xược đối với cụ Phan Bội Châu. Bằng không, bố Hùng của cháu không chỉ nhiễm bệnh "sợ chết non" mà còn có nguy cơ sẽ phải đi Trâu Quỳ!

Cẩn thận tôi dặn thêm "Nếu con dựng tường lửa không ăn thua thì lừa lúc bố Hùng vào toilet, chôm luôn laptop dấu đi cho bác". Hehe cao kiến, phục mình quá cơ!

 "Hắn" đây, anh chàng áo trắng đẩy vali, không phải áo đen cạnh xe máy, hehe!

Hắn tên Công Hùng, họ Văn. Tên này thơ văn song toàn, vậy mà danh xưng chỉ thấy ghi "Nhà thơ". Hỏi thì được biết, té ra chữ Văn đã nằm sẵn ở họ của hắn rồi. Kiệm chữ đến thế là cùng, cái này ông nghị Minh Hồng và một vài vị nữa nên học tập, nếu thấy làm được thì...làm theo!
Hehe

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét