Thứ Sáu, 29 tháng 7, 2016

BỐ ƠI...

BỐ ƠI...

Ngày ấy, con thuyền số mệnh
Bố đi đi mãi không về
Thiếu Bố, mình con cô quạnh
Thu tàn Đông lại, tái tê...

Ước ao một ngày thấy Bố
Ôm con thật chặt Bố nha
Cho con nguôi ngoai nỗi nhớ
Mỏi mòn năm tháng sống xa...

Trải qua một đời dâu bể
Con thuyền số mệnh còn đây
Bố ơi!  Đừng đi nghe Bố
Cho con nương lại Chốn nầy...

Bài này đăng cùng với clip Cha & Con gái, Út ạ.
Còn nhớ, hồi đó Bé An nhắn tin bảo: "Cậu ơi cho con bài này, con gởi cho Ba con". Và rồi Bé An gởi cho bố bài thơ nhỏ này.


Thứ Hai, 25 tháng 7, 2016

NHỚ EM THỦY

PHÊ-LY NHỚ TÌM THĂM CÔ THỦY NHÁ


Vắng vẻ quá. Giờ này các cụ lên giường ngủ cả rồi. Cháu Thắng mang cho chú Định cốc nước vối rồi ngồi cạnh tiếp chuyện. Nó bảo chú đến sớm chút nữa thì gặp cái Hoa rồi, hôm nay không phải phiên trực nên nó xin phép về sớm vì đứa nhỏ bị viêm phế quản. Cái Trang còn nghỉ ở nhà thêm một hai tháng nữa vì khi sinh đứa thứ hai sức khỏe nó cũng có vấn đề.
Đang xôm câu chuyện thì con Bôt-chơ lững thững đến rồi dúi dúi mõm vào chân. Tưởng con Phê-ly vẫn nằm đằng kia hóa ra không phải, vì con đằng kia mầu nâu, Phê-ly màu trắng ngà cơ mà. Hơn nữa, nếu là Phê-ly thì nó đã nhanh nhẩu chạy đến trước cả Bôt-chơ rồi. Hỏi cháu Thắng mới biết con nâu này mới tậu về, trông cũng có vẻ cao tuổi rồi, tên nó là Cam-ry, thoạt nghe tưởng dòng xe ô-tô Camry, hihi. Cứ buồn cười mỗi khi nhớ lại, cũng hai chú chó Bôt-chơ và Phê-ly này mà con bé Duyên hôm chở bố lên đây cứ gọi chúng là Giôn mí Ky, bảo là gọi thế cho nó thân mật.

Giật thót cả mình khi nghe Thắng nói Phê-ly bị ngộ độc thức ăn và không qua khỏi cách đây mới chỉ ba hôm. Buồn không tả được. Khi cháu Thắng dẫn ra vườn thắp hương cho Phê-ly, mới thấy đời thật vô thường, mới đó... Thắp hương cho Phê-ly mà thấy lòng nặng trĩu. Dặn dò Phê-ly nếu chưa đầu thai chuyển kiếp thì nhớ tìm đến chơi với cô Thủy khi sang đến Bên Kia.
Sau mấy trận mưa giông khóm trúc cảnh tỏa cành trùm lên cả bộ bàn ghế. Ban ngày ngồi đây chắc mát mẻ lắm đây, giờ chỉ thấy âm u, rờn rợn, may mà có hai cháu mặc blu trắng đang ngồi ở bàn trực ca trong kia. Quanh gốc khóm trúc mọc lên ba đọt măng mập như cổ chân. Đọt măng gần chân bàn nhất có hình thù mềm mại như chữ S, uốn mình lên ngang đùi người lớn, trong mập mờ bóng đêm nhìn như cái đầu con trăn đang ngỏng lên từ nền đất. Cạnh bên, gốc lộc vừng già vẫn như đang say giấc, im lìm.


---

Thứ Hai, 4 tháng 7, 2016

CHO MỸ LINH

VỀ VỚI CON NGHE BA

Cho Mỹ Lynh


Ba hãy về với con một chút được không
Để con đưa ba đi trên con đường ngập nắng
Để con đưa ba ngắm mấy đồi cát trắng
Cùng mấy hàng phi lao...

Ba chẳng đã nói với con đấy sao
Ba nhớ lắm bà con lối xóm
Sắn luống ba trồng, góc vườn mía khóm
Cả chú thợ rèn cuối chợ ba quen.

Ba nhớ về với con ba nghen
Con nhớ ba, chiều chiều không chịu nổi
Ba đi rồi, ngày lại ngày tiếp nối
Con mong ba về như những tháng năm xưa.

Ba ru con khúc hát đò đưa
Thuở thơ bé hiện về trong hoài niệm
Ba đi rồi, con không ngơi tìm kiếm
Ký ức nhọc nhằn thấm đẫm tình cha.

Ba nhớ về với con nghe ba
Để con đưa ba thăm đầu làng cuối xóm
Thăm chú trồng tre, thăm cô chằm nón
Rồi ba lại về yên nghỉ giấc ngàn năm...

Cho Mỹ Lynh nhân ngày Giỗ đầu Bố
5 - 7 - 2016
DUYÊN
-----