VẪN CÚ ĐỈN, THẾ MỚI CÚ!
Nó lại chuẩn bị quay về bên kia, nơi cuộc mưu sinh đang chờ nó.
Sau chuyến đi đưa quà và thăm bạn bè blogger ở Vinh, nó định ở nhà với mẹ thêm một hai hôm rồi Nam tiến. Trong ấy có nhiều 'địa chỉ đỏ' cần phải đến để nạp năng lượng cho một chuyến đi xa.
Nó ngồi bên cạnh Mẹ, hai mẹ con trao đổi bàn luận về cuộc sống đương đại. Lần nào về nước cũng vậy, sau mỗi câu chuyện tâm tình của hai mẹ con đều quay về chủ đề muôn thuở là những dự định tương lai của nó. Mẹ muốn nó gần Mẹ. Như bao chàng trai sớm tự lập và quyết đoán, nó có quan điểm và những dự định riêng. Biết vậy nên Mẹ quyết định cho nó nghe ý kiến của Bố.
Cách đây không lâu Mẹ theo anh cả vào Hàm Rồng xin gặp Bố. Lần ấy Bố về thật, Bố nói nhiều chuyện và đề cập đến nhiều việc với Mẹ và anh cả. Qua câu chuyện, Mẹ và anh cả không thể không tin là Bố đã về và nói chuyện với hai mẹ con. Mẹ cho nó nghe đoạn băng Bố nói về nó: "Tôi biết nó ở bên ấy vất vả lắm, kiếm được đồng tiền không phải dễ, gian truân lắm. Khuyên nó về nhà mà làm ăn, về nhà vẫn hơn". Đấy là ý kiến của Bố, Mẹ muốn trích dẫn để thuyết phục nó.
Nghe xong, nó lẳng lặng kéo ghế đến ngồi cạnh ảnh thờ của Bố, mắt ầng ậng nước, chẳng nói chẳng rằng. Nó là kẻ vô thần từ trong bụng Mẹ. Sang bên kia nó lại ở đúng ngôi nhà mà trước đây gia đình Markc cùng Gienny sinh sống. Thời kỳ này Markc đang viết Chủ nghĩa Duy vật biện chứng và những trang bản thảo đầu tiên của Tư bản luận. Nó không tin là có Linh hồn Bố về nói như thế, nhưng nó hiểu rằng 'ý kiến của Bố' trùng hợp với suy nghĩ của Mẹ. Và nó thương Mẹ...
Mẹ là người hiểu và thương nó nhất. Nó có tính tự lập từ bé, chưa kịp lớn đã đi đánh giặc. Hòa bình về lại sống xa nhà, mẹ thương nó hơn bất cứ đứa nào trong nhà. Khác với bề ngoài ra vẻ bụi bụi, bơ đời pha chút giang hồ, nó là đứa giàu tình cảm và sở hữu một trái tim đầy yêu thương, khoáng đạt.
Nó lại lên đường Nam tiến. Không biết đây là lần Nam tiến thứ mấy sau cái đận lên đường đi B năm ấy.
Nó chào để lên tàu. Thằng anh dặn "đến nơi nhớ nhắn tin về". Thế mà không có tin nhắn, cũng không thấy nó gọi về, cú đỉn thật! Sốt ruột vào blogs của các fans Đông Hà mới biết là khoảng giờ này nó có mặt ở Nghĩa Trang Trường Sơn. Bấm máy gọi cho nó, hóa ra nó đang đứng ở Khu mộ các liệt sĩ quê Hà Nội. Lặng đi một lúc rồi nghe tiếng nó: "Em đang thắp hương. Ở đây bạn em nhiều lắm, chúng nó...". Lại lặng đi một lúc rồi bỗng nghe tiếng nó khóc tu tu trong máy. Thế đấy, nó đúng là thằng em tôi. Tôi dập máy, nếu không tôi sẽ khóc theo nó mất. Cú đỉn thật!
Nó vào Sài Gòn, tá túc tại nhà con em, gặp gỡ bạn bè trong đó rồi lên kế hoạch đi Tây Nguyên trước khi Tây tiến. Theo chỉ đạo của bí thư, trước khi đi Tây Nguyên con em đưa bạn gái về giới thiệu cho Nó. Cũng phải tính chuyện lâu dài thôi, bốn sọi rồi chứ trẻ mỏ gì nữa! Thế mà trước bạn gái của con em, nó khoanh tay lễ phép như một học trò ngoan đứng trước cô giáo khi thấy mình có lỗi. Cái chiêu ấy là nó học được từ thằng anh, lại áp dụng nhầm vào hoàn cảnh này, thế có cú đỉn không chứ! Xem lại tài liệu tham khảo đi, thằng anh mày khoanh tay nhưng phải đặt ngay ngắn ở trên bàn, cu ạ! Hâm vãi! Chỉ muốn...búng cho phát.
Đây, ảnh nó và con em đây. Đối diện nó bên này bàn là cô bạn gái của con em nhưng không được đưa hình lên vì bí mật đời tư. Bà Tây ngồi bên trái ảnh làm việc ở Hội Lưỡi liềm Xanh, là chuyên gia tư vấn về luật quốc tế trợ giúp đàn ông độc thân dưới 40 tuổi!
Chuyến đi được chuẩn bị khá chu đáo. Có một bí thư chi bộ đi theo để định hướng. Lại có hơn nửa tạ Cua Đồng (loại cua nhà quê chính hiệu con...cua đồng!) trên xe để đảm bảo đi đến đâu là có ngay riêu cua đến đấy, mỗi khi nó thấy thèm món ăn đồng quê. Lái xe có tên là Hồng, đảm bảo chuyến đi này 'vừa hồng vừa chương' đúng như nguyện vọng của nó! Thằng anh chỉ dặn "đến nơi nhớ nhắn tin về". Thế mà mãi đến khi nghe các phương tiện thông tin đại chúng thông báo về sự kiện "bí thư trang bị máy di động cho đồng bào vùng cao Tây Nguyên" mới biết là đoàn sắp đến Kon Tum. Gọi điện vào, một lúc thấy nó gọi lại thông báo là đang đi trên đường, về đến Khánh Hòa nhất định sẽ báo lại để bác yên tâm, nhưng nếu khuya quá thì thôi nhá, chúc bác ngủ ngon nhá, haha. Bà con thấy có cú đỉn không!
Nha Trang, Khánh Hòa, Phú Yên rồi Sài Gòn, và sau đó là CHLB Đức. Nó như chim trời cá biển, một đời tự do.
Tuy Nó cú đỉn một chút nhưng mãi mãi vẫn là chàng Giai Cú - là CÚ ĐỈN của mọi thời đại, Nó thuộc về dân làng QCFC, và là thằng em của tôi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét