Tối nay ngồi trà đá với mấy cha cựu chiến binh Quê Choa, huyên thuyên khoe thằng em. Mấy cha nhẵn mặt bảo "Ông đào đâu ra lắm em vậy. Bọn tôi nghe ông nói về thằng này bao giờ đâu". Nói chuyện với mấy cha này cứ tức anh ách, nhiều hay ít anh chị em thì phải hỏi các bậc phụ huynh chớ. Còn mình thì cứ có em là khoe cái đã, em út càng giỏi khoe càng sướng.
Nói chuyện mới thấy các bố đếch hiểu gì, chỉ đánh nhau là giỏi, đúng là cú đỉn. Các bố biết đâu thằng em mình thời kháng chiến là lính, xông pha trận mạc. Hòa bình giải ngũ là thành thợ thuyền ngay, thành giai cấp công nhân, cơ bản nhá, tiên phong nhá, giai cấp lãnh đạo nhá. Các bố hỏi "Thế nó đâu? Bọn tao gặp nó bao giờ đâu. Sao bây giờ ông mới kể về nó". Hỏi thế là đếch hiểu gì về cách mạng thế giới, tầm nhìn đúng là chỉ sau lũy tre làng. Thật tội nghiệp!
Phải giải thích đi giải thích lại các bố mới hiểu là những thông tin tối mật như thế này phải sau mấy chục năm mới được giải mật. Ối trời ơi, té ra các bố chẳng có chút khái niệm gì về cài cắm người, về chui sâu leo cao. Buồn cười nhất là các bố còn hỏi "Làm thế để làm đếch gì, hả?". Sau đó các bố mới trố mắt ra khi nghe mình giảng giải. Thế này nhá, thằng em mình hồi đó được đưa sang để giúp xây dựng đội ngũ công nhân Đức. Ông Nêc-cơ mà không sang Chi-lê nghỉ dưỡng thì có khi thằng em mình đã thành cấp phó ông í rồi cũng nên. Thằng em mình giỏi lắm, vì vậy sau đó được cài cắm vào hàng ngũ bọn tư bản để tìm cách cho bọn này giãy chết càng sớm càng tốt. Thằng em mình phải nói là kiên trì, mấy chục năm rồi đấy chứ ít gì.
Thằng em mình không sốt ruột, vậy mà các bố này ngồi nghe chuyện lại sốt ruột, cú đỉn thế chứ lại. Các bố nhao nhao "Tóm lại là thế nào rồi, bọn tư bản bị thằng em mày đập chết chưa?". Hỏi thế thì thằng đếch nào dám trả lời. Mình thủng thẳng cho các bố sốt ruột:
- "Chưa. Nhưng nó vừa tiết lộ một tin động trời là bọn tư bản đang đứng bên bờ vực thẳm. Tin lắm tôi mới nói, các bố đừng có mà rò rỉ thông tin nhá. Tin này đang trong diện hẹp, chưa được phổ biến đâu".
Cha Cá Gỗ nãy giờ rít thuốc lào liên tục, tai vểnh lên nghe nhưng nhìn mắt gã thì biết ngay là vừa ganh tị vừa ngờ vực. Gã hỏi xoáy: "Thế còn phe ta?". Đấy, biết ngay mà, cứ làm ra vẻ hiểu biết hơn người nhưng nhỡ mồm hỏi câu í thì biết ngay là gã đíu biết gì.
Chờ cho mấy bố thật tập trung lắng nghe, mình mới làm vẻ mặt thật quan trọng, thì thầm đủ cho các bố tẩm nghe "Phe ta phải hơn chúng nó chứ. Phe ta đã đi trước một bước!". Biết ngay mà. Cả mấy cha mặt đần thối! Mình nhớ ra là thằng em mình rất khiêm tốn, không nhận vơ thành tích vào mình bao giờ nên nhấn mạnh thêm cái tin nó bổ sung hôm qua: "Tin này không phải do thằng em mình phát hiện, mà là Mụ gì lãnh đạo cao cấp bên U-nì-xẹp nhìn thấy rồi công bố. Mụ Le Le gì đó. À đúng rồi Mụ Chun Le-le"! Cha Cá Gỗ nhổ toẹt một bãi, cắp cái điếu cày phủi đít quần bỏ về. Tức vãi!
Hehe
(Hết phần 1. Toàn tập 99 phần)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét