Thứ Bảy, 1 tháng 1, 2011

NHỚ CHỊ BẠCH CÚC

NHỚ...

Biển Mỹ Khê con nước triều lên
Má bồn chồn mỗi lần con xuống tắm
Chị con nằm kia, 
                            cạnh hàng dương thương lắm
Biển bạc đầu thương nhớ mãi khôn nguôi


CHỊ TÔI

Chị tôi đã hóa cỏ xanh
Đã thành mây trắng
Đã thành chiêm bao
Đã thành ngọn gió lao xao
Thành con bướm trắng bay vào Cõi Thiêng
Hóa thân vào khóm tóc tiên
Vào bông hoa tím nở bên lối vào...

Chị tôi sương khói trên cao
Thành hai giọt nước đậu vào má tôi...


NẾU CÒN...

Nếu còn Chị tôi đã lấy chồng
Có thêm anh rể nhà thêm đông
Mấy cháu lau nhau nhắc "Cậu Cậu"

Chị mắng yêu, sao để Chị mong!

Nếu Chị tôi còn,  khi Má bịnh
Dẫu xa đến mấy Chị vẫn về.
Tất tả ngược xuôi bao toan tính

Biết Má thèm mấy món đồng quê.

Nếu còn  Chị tôi là Tư lệnh
Phán một lời mấy đứa im re.
Chừa hết tính dỗi hờn ương ngạnh

Nhẹ nhàng khuyên, sắp nhỏ lắng nghe.

Nếu Chị còn,   Chị có biết không
Thăm Chị em về   thỏa ước mong
Xoa đầu Chị nựng "Cưng của chị!"

(Để đến giờ Chị vẫn chưa chồng...)

Nếu còn,  bỏ bữa Chị ngồi mong
Thằng em không biết đã sang sông?
Có mang theo nón, khúc sắn luộc?
Nếu còn, Chị tôi đã có chồng
... 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét