LÂM THỊ MỸ DẠ
Nguồn: blog Bùi Kim Anh
ước có bao nhiêu đêm trắng
được đem bán hết cho đời
đổi về cho tôi vạt nắng
ấm lòng đêm – một chút thôi
ước có bao nhiêu đêm trắng
được đem bán hết cho đời
đổi về cho tôi vạt nắng
ấm lòng đêm – một chút thôi
lá cờ trắng
tôi
sa mạc
trước thơ
sa mạc
trước thơ
trong tôi
những ốc đảo
không còn
những ốc đảo
không còn
không cầu mong mưa
không cầu mong nắng
không cầu mong nắng
cảm xúc
đóng băng
trống rỗng
đóng băng
trống rỗng
trước thơ
tôi trắng sa mạc
và tuyệt nhiên
không còn khát
tôi trắng sa mạc
và tuyệt nhiên
không còn khát
tôi cất giấu hồn lửa
nhưng không chờ đợi sự bùng cháy
thơ cao sang thánh thiện của tôi ơi
tôi sa mạc mênh mông hoang lạnh
tự thiêu chính mình
giơ cao lá cờ trắng
trước thơ
nhưng không chờ đợi sự bùng cháy
thơ cao sang thánh thiện của tôi ơi
tôi sa mạc mênh mông hoang lạnh
tự thiêu chính mình
giơ cao lá cờ trắng
trước thơ
tôi về với tôi
thả trăng cho rằm
thả mây cho gió
thả xanh cho cỏ
tôi về với tôi
thả mây cho gió
thả xanh cho cỏ
tôi về với tôi
thả người thục nữ
hồn nhiên nói cười
thả người tục lụy
danh vọng đua đòi
thả hết thả hết
tôi về với tôi
thả thời thiếu nữ
khuất vào xa xăm
thả chùm tóc bạc
trắng ngần cả năm
ai đem nụ cười
chạm vào nước mắt
niềm vui có màu
nỗi buồn trong vắt
tôi về với tôi
thơ như máu thắm
tan vào hư vô
đời bao phúc họa
gieo gặt bất ngờ
mỏi không thể nghỉ
đau không còn kêu
người im như bóng
tôi về với tôi
may có đứa bé
còn ở trong hồn
cái nhìn xanh biếc
lung linh cội nguồn
trái tim thơ dại
tôi về với tôi
hồn nhiên nói cười
thả người tục lụy
danh vọng đua đòi
thả hết thả hết
tôi về với tôi
thả thời thiếu nữ
khuất vào xa xăm
thả chùm tóc bạc
trắng ngần cả năm
ai đem nụ cười
chạm vào nước mắt
niềm vui có màu
nỗi buồn trong vắt
tôi về với tôi
thơ như máu thắm
tan vào hư vô
đời bao phúc họa
gieo gặt bất ngờ
mỏi không thể nghỉ
đau không còn kêu
người im như bóng
tôi về với tôi
may có đứa bé
còn ở trong hồn
cái nhìn xanh biếc
lung linh cội nguồn
trái tim thơ dại
tôi về với tôi
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét