là biết xa nghìn trùng....
ta nghe từng giọt lệ,
rớt xuống đời
thành hồ nước long lanh...
ĐỐT LỬA CHO EM
Anh gom mấy nhành củi nhỏ
Mấy thanh ván gỗ giát giường
Nhóm thành một lò lửa đỏ
Xua dần cái lạnh thấu xương
Nhớ ngày em còn bé xíu
Mẹ đun củi ổi trong vườn
Em chen vào ngồi bên mẹ
Hơ bàn tay nhỏ thương thương
Giờ đây mẹ đâu còn nữa
Một mình em giữa cánh đồng
Gió bấc buốt hơn dao cứa
Biết em có chịu được không
Ước gì anh thành bếp lửa
Xua tan cái rét giữa đồng
Lửa ơi cháy thêm chút nữa
Em tôi bớt lạnh chiều đông
Cứ nghĩ đêm về mưa xuống
Làm sao chịu thấu em ơi
Ra về dùng dằng chẳng muốn
Ai người sưởi ấm em tôi...
Chiều Đông Lai Xá
Cứ nghĩ đêm về mưa xuống
Làm sao chịu thấu em ơi
Ra về dùng dằng chẳng muốn
Ai người sưởi ấm em tôi...
Chiều Đông Lai Xá
Từ lúc đưa em về
Trả lờiXóaLà biết xa nghìn trùng...
Câu này bùn bùn nhỉ,
Không phải bùn, mà là quớ bùn...
Trả lờiXóa