Thứ Năm, 24 tháng 11, 2011

VỀ LẠI TUỔI THƠ

CHO TỚ MỘT SUẤT CÙNG VỀ TUỔI THƠ...

Trích "Nhật ký Lê Ngọc Hân 2011"

Thằng Tấn (Châu Tấn bên nhà số 44) hẹn trưa thứ 5 sau giờ học đến nhà cái Hạnh (Nguyên Hạnh) ở Trung Kính, không biết để làm gì. Mình tưởng nhà cái Hạnh vẫn ở Phan Bội Châu, té ra nó được anh Áng học lớp trên dẫn đi chơi tận Trung Kính rồi ở lại đó. Lên đó không có tàu điện, mình phải cuốc bộ. Thỉnh thoảng xin đi nhờ xe đạp của mấy chú bộ đội nên cũng đỡ mỏi chân. Chỉ sợ chiều về muộn chắc ăn mắng vì mình trốn anh Sơn và khi đi 'quên' không xin phép Me, nghe nói đến nhà cái Hạnh là mình chuồn đi luôn. Vội quá quên mang theo cái súng cao su, huhu.

Đến nơi thì thấy chúng nó đông đủ ở đấy cả rồi, đang tập văn nghệ. Mấy đứa con gái  cùng cái Diệp (Ngọc Diệp) tập bài 'Em là búp măng non, em lớn lên trong mùa cách mạng..'. Thằng Tấn mí lại cái Thuận thì múa phụ họa, nhìn tay thằng Tấn thế mà múa dẻo phết. Cái Diệp bảo "Cậu đến muộn phải ghép vào tập ngay, múa đôi cùng cái Hương (Bùi Thúy Hương)". Mình ghét nhất là phải tập múa nhưng không dám cự nự, sợ nó mách cô Bắc Thành mí lại Thầy Thanh. May quá cái Hương kêu lên "Tớ bị hen không múa được đâu!". Cái Hương không múa nữa thế là mình thoát. Cái Diệp lườm mình với cái Hương một nhát, sợ chết khiếp! 

Mình lẻn đến góc nhà ngồi tán chuyện với cái Thi (Minh Thi). Nói chuyện với con bé này rất thích, lúc nào nó cũng như bà cụ non. Thỉnh thoảng trong lớp nó còn cho mình xem trộm nhật ký tu văn và vở tập làm văn của nó. Nó quen anh Tiến (Vũ Ngọc Tiến) học ở lớp chuyên văn thành phố nên tập làm văn của nó bao giờ cũng điểm cao.

Bụng đang đói meo thì may quá, cái Hạnh tuyên bố đến giờ ăn trưa rồi. Tưởng nó lấy trộm tem phiếu của bà già đi mua bánh mì té ra không phải, nó mang ra một gói toàn thịt là thịt đã thái sẵn, rồi phân công bọn con gái đứa quạt than đứa kiếm que xiên thịt. Mình rủ thằng Tấn trốn ra vườn xem có ổi iếc gì hái trộm mấy quả ăn tạm, đói ơi là đói! Mùi thịt nướng bay qua cửa sổ, đứng ngoài vườn cũng điếc cả mũi, bụng lại càng cồn cào, hai thằng ôn không chịu nổi lại nhao vào nhà. Léng phéng sau lưng cái Như (Quỳnh Như), thừa lúc nó đang huyên thuyên với cái Sơn (Yên Sơn) mình thò tay thó được một miếng ba chỉ vừa nướng xong cho luôn vào mồm, ngậm nín thinh như không. Nóng ơi là nóng, khổ thân cái lưỡi, bỏng là cái chắc. Thằng Tấn chắc đoán được, nó chạy lại giật vai áo mình hỏi "Mày cầm túi xèng của tao không?". Mình lắc đầu quầy quậy, ấm ớ "Ung ung...", hè hè.

Bỗng như nhớ ra, cái Hạnh hỏi "Bún đâu bún đâu?". Cái Yên Sơn mở cặp sách lôi ra một gói lá chuối to bằng quả bưởi còi, cả bọn sáng mắt khi nhìn thấy từng sợi bún trắng muốt thò ra ngoài. Cái Hương cũng lôi đâu ra một gói rau tập tàng thập cẩm đã rửa sẵn, nói "Tao xin mãi bà già cho mỗi hai hào. Tao mua ở quán bà Hồng ngay cổng Chợ Hôm".

Thế là cả bọn được một bữa bún chả ngon lành và thịnh soạn. Sau này nghe lỏm mấy đứa con gái xì xầm với nhau mới biết được là anh Áng xin ông bà già được mấy lạng thịt tiêu chuẩn rồi giấu mang cho cái Hạnh. Biết thế mình xin Chị Chi hay xin Me mấy bìa đậu mang đến cho nó, có khi lại hay!

Đang ăn thì thằng Tấn đầu têu bảo sắp tới có đứa nào muốn tham gia đi Ninh Bình giúp dân thu hoạch cá không. Nghe thế đứa nào cũng thích nhưng không biết thu hoạch cá là nó như thế nào, bắt được cá rồi có được mang về không, mí lại không biết bố mẹ có cho đi không. Cái Hạnh nói "phải xin phép bố mẹ chớ. Cứ nói là lớp đi ngoại khóa mà". Cái Diệp nói "Cứ nói với bố mẹ là đi giúp dân mà, năm ngoái lớp mình chả đi gặt giúp dân rồi còn gì. Gặt ở Thanh Trì nhớ không?". Con này nhớ dai nhưng mà nhớ sai, gặt đâu ra mà gặt, đi mót lúa thì có. Mà nó còn bị đỉa cắn ở chỗ hiểm cứ ngồi mãi trên bờ có dám xuống ruộng nữa đâu. Chỉ được mỗi cái nó nói đứa nào cũng phải nghe vì nó là Liên đội trưởng, không nghe nó mách thầy Thanh có mà ốm đòn!

Cuối cùng thằng Tấn nói: "Tao không phải lớp trưởng nhưng hôm nay là nhóm trưởng, cái Hạnh bảo tao kết luận cuộc họp. Như vậy là ngày nghỉ tới sẽ đi Ninh Bình giúp dân bắt cá, í quên thu hoạch thủy sản. Dân đây là nhà bà con với bạn Yên Sơn nên không sợ gì cả, không phải là địa chủ đâu mà sợ. Ờ nhưng mà buổi trưa ăn gì, hả Sơn?". Cái Sơn ngúng nguẩy: "Sao lại hỏi tao. Chúng mày mang theo cơm nắm, ai có gì mang nấy. Nhà họ có đồi sắn, nếu thiếu trưa mình nhổ trộm mấy gốc nướng ăn thêm là no bụng thôi, lo gì!". Ơ, con này trông lụt lịt thế mà sáng kiến thật! 

Cái Diệp nói thêm: "Bạn Định (ờ, sao hôm nay lịch sự thế, không gọi là thằng đi) nhớ báo cho cái Nga (Kiều Nga) mí lại bạn Chí (Huệ Chí)". Mình cự lại ngay "Cái Nga hôm rồi đánh nhau với bọn con trai bố nó ứ cho đi đâu. Còn thằng Chí Khỉ trốn học ba bốn hôm nay rồi, tớ không biết nó ở đâu". May quá mình kịp nói là "tớ" chứ không thì đã xưng "tao" với cái Diệp rồi. Thằng Tấn nói: "Cái Nga thì chịu thôi, hôm nọ nó còn giật tóc rồi beo tai tao. Chí Khỉ thì mày hỏi con Minh Tâm là ra". Thằng này khôn lỏi thế, sao mày không đến mà hỏi cái Tâm, lại xui tao đi. Ông đếch đi đâu! Ấy là mình nghĩ trong đầu như thế chứ không dám nói ra, nói ra chúng nó lại bảo mình hèn, dại gì!

Lại cuốc bộ về nhà. Vừa đi vừa nghĩ, nếu chúng nó thống nhất là trốn bố mẹ đi chơi thì mình cũng trốn đi Ninh Bình một chuyến cho biết, rồi còn trộm sắn nướng ăn nữa, nghe thèm quá. Nhưng mà bảo xin phép thì chắc chắn là Me và anh Minh không cho mình và Thạch Sơn đi đâu. Sợ hai thằng ôn đến đâu sinh chuyện đến đó, rồi phụ huynh lại phải đến giải quyết hậu quả, huhu.

Hàng Chuối, tháng 10 - 2011
--------------------------------------
Chừng nào hết "tuổi thơ" thì   XEM CÁI NÀY

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét