Thứ Ba, 2 tháng 1, 2018

HIỆN TƯỢNG TRÙNG TANG 3



HIỆN TƯỢNG TRÙNG TANG

Tôi lên đến Chùa Hàm Long lúc đó đã khoảng cuối giờ chiều. Gặp Ni-cô trình bày và được hướng dẫn điền vào một tờ đăng ký, rồi Ni-cô hẹn 7 giờ sáng mai tất cả có mặt để làm lễ. Lễ vật mang theo từ nhà hoặc mua ngay dưới chân núi, chỗ mấy quán nước quán ăn, gần bãi gửi xe trước khi lên Chùa. Nhìn mâm lễ đặt trên bàn để làm mẫu thấy hết sức đơn giản. Ni cô dặn thêm, có vàng mã cũng được, nhưng ít thôi, chủ yếu là chiều lòng các gia đình chứ theo nhà chùa thì không cần vàng mã.

Y hẹn, sáng sớm hôm sau cả mấy anh chị em đều có mặt đầy đủ ở Chùa Hàm Long. Nhìn vào gian làm lễ thấy có bốn chiếc chiếu hoa loại chiếu đôi rãi ngay dưới sàn nhà, như vậy là ngoài gia đình tôi còn có 3 gia đình nữa cũng gửi Vong ở đây. Khi tất cả đã ngồi đông đủ, ngay ngắn, sư thầy bắt đầu làm lễ. Phần lễ tụng 3 bài kinh kéo dài khoảng hơn nửa tiếng, còn lại phần đọc kinh và sớ khấn cho từng gia đình mất khoảng 10 phút, tổng cộng là khoảng một tiếng rưỡi đồng hồ. Lễ xong tất cả sang phòng bên để nhận mấy lá bùa về dán ở nhà, được hướng dẫn cách dán bùa, đặt bùa và quy định về cúng giỗ, khấn vái cho người mất đã gửi Vong ở đây. Sau đó, mỗi gia đình cứ tính theo thời gian gửi Vong rồi gửi lại cho nhà Chùa một ít kinh phí để hương khói lễ lạt hàng rằm mùng một và lễ tết, tôi nhớ là với số tiền cũng không đáng kể.

Phần thủ tục lễ gửi Vong coi như xong. Do được thầy Lân giới thiệu trước nên gia đình tôi được Sư thầy mời sang phòng khách để nói chuyện thêm. Sư thầy cho biết, Chùa đã có lịch sử trên 700 năm. Không biết tự bao giờ Chùa trở thành nơi gửi Vong tin cậy gần như của cả toàn quốc, đông lắm. Chùa có sổ đăng ký nên có thể thống kê được, tuy nhiên có nhiều Vong sau 2 - 3 năm không muốn quay về nhà nên số Vong lưu trú ở đây ngày càng đông. Chị Hương hỏi Sư thầy là các Vong ở lại đây thì hàng ngày họ làm gì? Sư thầy nói chủ yếu là tu tập và học giáo lý ở các Thiền viện. Hỏi Sư thầy về hiện tượng trùng tang thì thầy nói: Trùng tang là hiện tượng có thực, trước đây mỗi địa phương có cách cắt "trùng" riêng, có nhiều cách nhưng xét về cơ bản là giống nhau, có một số nơi có cách cắt "trùng" khác biệt. Tuy nhiên, qua thời gian thì người ta thấy cách gửi Vong lên Chùa là đơn giản và hiệu quả hơn cả. Cứ sau giỗ mãn tang thì có thể đón Vong về, cũng đơn giản vì Vong lúc nào cũng muốn về. Có gia đình muốn chắc chắn thì cứ để sau hai năm rưỡi hoặc số ít gửi hẳn 3 năm cho yên tâm.

Sư thầy hướng dẫn lại cho gia đình về cách gắn ba lá bùa to (bề ngang bằng màn hình iPhone, chiều dài gấp đôi), dặn về dán lên ban thờ 1, ở phía trên ngay cửa ra vào của phòng khách 1, lá bùa còn lại Sư thầy dặn cậy gạch men lát sàn ngay cửa ra vào phòng ngủ mà khi còn sống, giường nằm của người thân mới mất đặt ở đó. Sư thầy dặn, khi cúng giỗ đừng khấn họ tên người mất, nếu khấn tên thì Vong sẽ tìm về. Nếu không vượt qua được mạng lưới quản lý của nhà chùa thì Vong vật vã đau khổ rất thương tâm, nên người nhà cố gắng đừng khấn tên.

Không ngờ nghe đến đó anh Sơn phản ứng, anh bảo thưa thầy thế thì cúng làm gì, cúng mà không mời vợ tôi về thì tôi cúng làm gì. Nghe thế Sư thầy phải lựa lời an ủi, giải thích rồi động viên anh tôi, và cuối cùng anh thuận nghe theo. Anh Sơn còn hỏi lại Sư thầy: - Em nghe nói nếu Vong về thì có thần chết đi theo rồi bắt người nhà gây nên trùng tang có đúng thế không, thưa thầy?

Sư thầy nói, không có thần chết nào cả, đó là do các cụ ngày xưa nghĩ ra cách đó để giải thích cho hợp lý, vì Vong người nhà mình về thì sao lại bắt người thân đi được, tránh tiếng ác cho Vong. Thực ra Vong hay Linh hồn là một dạng năng lượng sinh học, hiện giờ các nhà khoa học đang nghiên cứu bản chất và sự tồn tại của dạng năng lượng đó. Khi một người chết vào giờ xấu, Vong của họ là một dạng năng lượng sinh học rất xấu, chứa nhiều yếu tố có thể gây ảnh hưởng xấu đến sức khỏe của người cùng huyết thống và chỉ người cùng huyết thống mà thôi. Người chết càng trẻ thì năng lượng của Vong càng mạnh, vì thế người ta hay nói "chết trẻ thiêng lắm" là vậy. Ảnh hưởng nhanh và mạnh thì gây đột tử bởi trọng bệnh, ảnh hưởng đến hệ thần kinh thì gây hoảng loạn hoặc thiếu tỉnh táo khi xử lý tình huống, vì vậy phần nhiều trùng tang hay gây nên những cái chết thương tâm bằng tai nạn giao thông, bằng chết đuối chết ngạt, rồi đổ cho ma hoặc thần chết tấn công, thế thì oan cho ma và thần chết lắm.

Anh Bằng hỏi thầy về công dụng của lá bùa. Sư thầy giải thích trên lá bùa được viết các mật ngữ bằng chữ Phạn hoặc chữ Ấn Độ cổ, bùa mang năng lượng tích cực, nói một cách nôm na là ngược dấu với điện tích của Vong, vì vậy Vong không thể đến gần những vị trí có bùa. Đó là cách đề phòng tốt nhất với những Vong trốn được khỏi Chùa khi nghe có người khấn tên mình trong những dịp giỗ, tết hoặc lễ trọng.

Nói đến đây Sư thầy phát cho mỗi người một lá bùa nhỏ bằng ba ngón tay, dặn dò nên ép plastic rồi mang theo người để phòng thân. Đó là một dạng năng lượng, Sư thầy nói, nếu ai đã học qua các lớp cảm xạ học có thể dùng con lắc kiểm tra sẽ thấy năng lượng chứa trong lá bùa là rất mạnh. Nghe thế chị Hương lục các ngăn trong túi xách để tìm con lắc làm bằng chiếc nhẫn bạc mà chị vẫn dùng sau khi qua lớp tập huấn cảm xạ học, rất tiếc là chị bỏ quên con lắc ở nhà.

Sư thầy tiễn cả nhà ra đến cổng Chùa, còn cẩn thận dặn đi dặn lại: "Cần gì cứ lên đây gặp thầy, hoặc gọi điện". Cả mấy anh chị em cám ơn Sư thầy rồi ra xe. Trên xe chả ai nói với ai câu nào, chắc dậy sớm quá nên mọi người đều mệt, xe mới chạy một quãng mà ai nấy đã riu riu...

Chỉ có tôi là không ngủ được, cứ ngẫm nghĩ rồi thấy thương chị Lan. Chị đi Pháp tập huấn, phát hiện ra bệnh rất sớm rồi phẫu thuật bên đó, làm sao có thể di căn được, càng nghĩ càng nghi ngờ tài năng mấy ông bác sĩ Pháp đã khám cho chị. Hay là tại số mệnh? Giờ thì chị đã an bài, một mình một bóng nghỉ lại tại Chùa Hàm Long rồi. Không biết chị còn thấy đau đớn nữa không, có thấy mệt nhiều nữa không? Ở Chùa chị có gặp được Vong nào quen không, bạn bè chị cũng nhiều, cơ mà có phải ai từ giã cõi trần cũng lên đó cả đâu, phải rơi vào giờ rất xấu mới phải vào đó. Chị cô đơn quá, thương Chị nhiều lắm.

Rồi lại nghĩ tiếp, không hiểu lúc Sư thầy tiễn cả nhà ra cổng Chùa, chị có tranh thủ thừa cơ lẻn ra ngoài được không. Nếu được, chắc giờ này Chị đang có mặt ở trên xe cùng cả nhà. Nghĩ thế rồi thấy lòng mình bỗng ấm lại... Nếu chị có mặt trên xe để về Hà Nội cùng cả nhà thì khi về nhà chị nhớ vào buồng thật nhanh nhé, vào trước khi bọn em gắn lá bùa lên tường Chị nhé!

Xe vừa vượt qua đèn đỏ chỗ rẽ theo đường cao tốc Gia Lâm - Lạng Sơn, bốn năm vị CSGT đứng lố nhố ở đó sao không thấy vị nào toét còi hoặc phóng xe đuổi theo? Thế thì đúng là có Chị trên xe rồi!

Việc lập ban thờ rồi tổ chức lễ tang chị tại nhà Tang lễ Bộ Quốc phòng nhất nhất đều tuân thủ theo những lời hướng dẫn và căn dặn của Sư thầy cũng như thầy Lân. Họ hàng rồi bạn bè của Chị đến rất đông, bạn học thuở thiếu thời ở trường Lê Ngọc Hân tụ tập tiễn biệt chị khá đông đủ, có cả các bạn học đại học thời còn ở Lê-nin-grad nữa, đông lắm, buồn lắm.

Còn nhớ, lúc liệm xong, làm thủ tục phẩy cái áo của Chị phía trên quan tài nhưng không được gọi tên Chị, anh Sơn đã quay người chạy đến gục đầu vào cây cột lớn phía sau hàng ghế dành cho gia đình, đập đập trán vào cột rồi vừa khóc vừa nói "Lỗi tại Sơn lỗi tại Sơn", còn mình thì vừa ôm chặt lấy anh vừa gọi "anh Sơn ơi anh Sơn ơi" để mong anh bình tĩnh trở lại. Anh thì có lỗi gì, anh chỉ có lỗi là đã quá yêu Chị, thế thôi... Nhiều người đứng quanh đó dặn dò nhau, thôi đừng khóc, gắng đừng khóc để Lan ra đi được thanh thản. Thoạt nghĩ, dù ta không khóc đấy, nét mặt ta vẫn tỏ ra bình tĩnh đấy, nhưng liệu Chị ra đi có thanh thản được không.

Còn nhớ, những lần giỗ chị, những dịp 49 rồi 100 ngày, những dịp tết âm tết dương, mình đều được anh chị giao cho đồ lễ để lên mộ chị thắp hương. Chị nằm đó, trong nghĩa trang Đại Mỗ, ngay cạnh khu mộ của ông bà và ngôi mộ Tổ. Như vậy, thể theo tập tục của người Việt, đàn bà con gái xuất giá tòng phu, nhưng nếu không có con hoặc sinh con một bề không có con trai, thì khi lìa trần sẽ được đưa về nằm bên họ nhà mình, rồi gọi là "quy tôn". Không hiểu tập tục của các cụ ngày xưa là dựa vào đâu, như thế có đúng không, có nhân văn không, càng nghĩ càng thương chị, rồi thương lây sang cả thân phận những người đàn bà...

Còn nhớ, lần đó giỗ mãn tang, cả nhà cùng bà con bạn bè đang ngồi ăn ở tầng một, anh Sơn đứng dậy bảo "Định đi với anh". Hai anh em lên tầng hai thắp thêm hương trên bàn thờ Chị. Anh Sơn đứng im, mắt nhìn trân trân vào ảnh thờ của Chị, còn mình thì thắp thêm một nén cắm vào bát hương, một nén cắm thêm vào mâm cỗ bày trên bàn, rồi lầm rầm khấn Chị. Chỉ nói là nhớ chị thương chị thôi chứ chả biết khấn gì, rồi khấn thêm, thôi chị ăn đi, ngon miệng chị nhé!

Lúc hai anh em vừa xuống cầu thang được mấy bậc, bỗng anh Sơn ngoảnh lại rồi kêu lên: "Ôi trời ơi"! Bát hương trên ban thờ bốc cháy rần rật, lửa đã bắt đầu bén xuống đĩa bày vàng mã và kim ngân, có thể sẽ nhanh chóng bén xuống tấm khăn đỏ phủ bàn. Mình vội cầm lấy tấm ri đô gấp vắt ở thành ghế định phủ lên trên ngọn lửa, nhưng anh Sơn ngăn lại bảo "Đừng đừng". Ngoảnh lại đã thấy mọi người đứng đầy cả cầu thang, có nhiều tiếng khóc thút thít...

HẾT

4 nhận xét:

  1. bài viêt này vieet khong đung về trùng tang, ko phải vong chêt là nguồn năng lượng xâu ,mà là oan gia trai chủ tức là kẻ tthufhay vong ác chung muốn giết thêm cho đủ nguoi để thế mạng nó, nó mơi đc đi đầu thai làm người !!!

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Bạn giải thích theo dân gian truyền miệng.
      Tôi tin theo cách giải thích khoa học của các Sư thầy có trình độ và giàu kiến thức.
      Chấp nhận cả hai
      Chả ai sai cả

      Xóa
  2. phải nhờ đến pháp sư cao tay mơi bắt được nó !! ma quỷ chúng rât độc ác !!! mình biết có 1 thầy pháp sư cao tay ở hà nội, thầy tuấn , ngõ 16 hoàng hoa thám, ai co nhu cầu lh sdt 0936600017

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Tôi không tin vào ma quỷ vỉ tôi làm việc với nhiều nhà Ngoại cảm nên tôi biết.
      Thầy Tuấn Ngõ 16 HHT tôi biết, không đáng tin đâu.

      Xóa