ANH THÈM NGHE MỘT TIẾNG GỌI CỦA EM
Ôm chặt Bình Tro anh thầm gọi tên em
Thinh không lặng ngắt chẳng lời đáp lại
Có bao giờ anh tin em đã xa mãi mãi
Để con tim nhói đau...
Tưởng, cho đến già luôn được bên nhau
Nếu ra đi anh phải người đi trước
Cớ sao em tranh đi bằng được
Để thắt lòng mỗi khi nhớ về em
Lai Xá cánh đồng thuộc đất Từ Liêm
Nuôi nấng anh thuở là chàng lính trẻ
Giờ yên giấc trong lòng Đất Mẹ
Lại là em, sao không phải là anh
Hãy nói gì đi chứ, em của anh
Sao cứ lặng thinh hoài nhìn trân trối
Lòng quặn đau và con tim bối rối
Ước được nghe một tiếng gọi "Anh ơi!"
.....
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét