ANH ĐÈO EM ĐI TÌM MẸ
Rồi cho em chơi
bên Nhà Thờ Lớn
Nhìn mặt nó kìa, cứ tươi hơn hớn
Ngồi bóp-ba-ga túm chặt lưng quần
Còn nhớ cái lần
đi chơi phố cổ
Thằng anh gò lưng, cái xe cà khổ
Con em ôm cặp bên bết tóc mai
Mút kem Hồ Gươm quên cả học bài
Rồi nó đòi cho đi tắm sông
Thằng anh nói thôi, hay chơi bãi giữa
Thế mà dỗi liền "ứ thèm đi nữa"
Làm thằng anh cuống hết cà kê
Xa tít tắp một miền Tân Độ
Cái xe cà tàng, tuột dốc đến khổ
Nó vẫn cười, hai chân chống làm phanh
Bỗng tiếng nó la thất tha thất thanh
Ối ối con gì hóa ra con chuột
Không thấy đáp lời, nó liền sướt mướt
"Đứng tim rồi sao chẳng cứu em?"
Để rồi một ngày anh nó thót tim
Khi thấy nó gầy như xác mắm
Nhớ cái thuở muối vừng cơm nắm
Mà có đâu ốm yếu thế này
Đọc thư nó mi mắt cay cay
Quay quắt nhớ một thời thơ bé
Thằng anh cõng con em chờ Mẹ
Để chiều này lòng vẫn rưng rưng...
Đừng quẫy nữa mà thằng anh gẫy lưng
Nhanh khỏi ốm anh đèo đi đón Mẹ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét