THỎ THẺ LỜI EM
Mình sẽ yêu nhau
vào mùa thu tới được không anh?
Khi thành phố bình yên sau giông gió
Mình sẽ nắm tay nhau dưới hàng cây lá đỏ
Kể cho nhau về những lúc một mình...
Những lúc một mình,
em thường giống chú mèo lười nằm bên ô cửa
nhớ anh...
Ngồi bên chiếc bàn đã bao năm viết thư đi
không gửi...
Em vẫn thường mơ về mối tình nồng bối rối
Trên phố ấy hoa vàng dung dị mảnh trời xưa...
Và rồi anh, sẽ đón em chiều mưa
và rồi anh, sẽ hôn lên tóc rối
và rồi anh, sẽ nói em là người tình cuối
và rồi anh, sẽ hẹn ước mai rày...
Mình sẽ yêu nhau khi thành phố heo may
Những chiếc lá vàng bay, những ngày trời lặng gió
Anh sẽ kể cho em nghe về những năm tháng đó
Khi anh còn đôi mươi...
Mình sẽ yêu nhau mùa thu tới, nhé người!
Phố nơi em mưa giăng giăng ký ức
Bên ấy phố anh, Điệp từng chùm vàng rực
Cố níu khoảnh trời Hạ cũ suýt bay đi...
Cứ cho là "Sưu tầm" đi!
"Siu tầm" hay "xáng tác" phải làm rõ chứ nhờ. Bài thơ rất loãng mạn anh ạ.
Trả lờiXóaBan đầu ghi là xiu tầm, nhưng mọi người cứ nhất quyết bảo không phải. Bạn bè còn chỉ đích danh tên cô gái làm ra bài thơ này để gửi cho cụ Mèo nữa cơ.
Trả lờiXóaXiu tầm mà không phải xiu tầm thì đúng là "cứ cho là xiu tầm" vậy, hehe!
bài thơ nhẹ nhàng và tình cảm
Trả lờiXóaThanks cái còm nhẹ nhàng của HTT!
Trả lờiXóa