Em vừa hẹn anh đến mùa thu tới?
Không được đâu em ơi
anh đang thì bối rối
Yêu nhau rồi, mùa thu tới lại yêu thêm?
Con mèo lười bên ô cửa vẫn ngủ êm
Chiếc bàn viết thư sát tường bỏ trống...
Để con tim bỗng lóng ngóng
một mình
Lúc một mình, mới thấy nhớ đến kinh
Lúc một mình, muốn bình yên mà sao không thể
Lúc một mình, sao đơn côi đến thế
Lúc một mình, buồn trông tóc rối, em ơi!
Vẫn biết bên em mưa đang rơi
đang rơi
đang rơi
Rơi ướt anh
nhành Điệp vàng sũng nước
Ướt cả chiều, giấc mơ chiều cũng ướt
Gió dỡn đùa những bông cỏ lau
Quay quắt nhớ một mùa thu vắng
Nỗi nhớ nào nhuộm tóc anh đến trắng
Quay quắt nhớ một mùa thu vắng
Nỗi nhớ nào nhuộm tóc anh đến trắng
Gió heo may, bóng liễu rủ bên hồ
Dáng em bồng bềnh cứ như thực như mơ
Để nhuộm tím hồn anh chiều thu ấy
Cuống quít yêu em
yêu em biết mấy
Làm sao chờ mùa thu tới em ơi
Hay chúng mình yêu luôn
giữa ngày Hạ cho rồi!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét