Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

HÓA RA LÀ...NỖI NHỚ

"Hạnh phúc là có một nơi để nhớ về, để nâng niu kỷ niệm -
Hạnh phúc đôi khi không thuộc về nhau hay ở bên nhau, mà là nỗi nhớ dành cho nhau..."


NỖI NHỚ

Nỗi nhớ là gì mà làm ta khắc khoải
Nỗi nhớ mấy đầu mà nghĩ mãi
vẫn mông lung.
Nếu nỗi nhớ là rừng,
Nỗi nhớ của ta là cây cổ thụ.
Khi nỗi nhớ chìm vào giấc ngủ,
Ta khẽ cựa mình, nhàu nát cả màn đêm!

Nỗi nhớ bâng khuâng, đầu anh - đầu em,
Nỗi nhớ cồn cào là con nhớ mẹ.
Nỗi nhớ một đầu sao nhiều vô kể,
Để nhớ có hai đầu mà đã hoá thơ ca!

Có nỗi nhớ nào da diết, thiết tha
Để biến hai đầu trở về chung một?
Nỗi nhớ run run - chiều đông lạnh buốt,
Bỗng ấm bừng khi lòng được sẻ chia!

Nỗi nhớ nào kia,
Lang thang phố vắng?
Chốn đông người ta bỗng hoá đơn côi!

Là nỗi nhớ đâu phải sao đổi ngôi,
Vụt loé sáng, rồi Thiên Hà quên lãng.
Nhớ nhớ quên quên - đáng yêu tình bạn!
Nỗi nhớ khôn cùng là nỗi nhớ nhân gian.

Tưởng nỗi nhớ đã hoà trong tuyết tan,
Bỗng đọng lại thành chùm bằng lăng tím.
Ký ức vỗ về ru hồn ta thiếp lịm,
Để Chiều chiều
nghe chuông cửa
bỗng hồi sinh!




Mùa Bằng lăng tím

Cho Dế yêu

3 nhận xét:

  1. Đẹp quá. Em cop cái hình này về nhé

    Trả lờiXóa
  2. Bức tranh "Cô gái và cánh đồng Mần Trầu".
    Chỉ cho mượn một tuần, hết 'khó chịu' thì nhớ trả!
    Hehe

    Trả lờiXóa
  3. Cỏ này là cỏ lau, hok phải cỏ mần trầu. Anh Điêu!

    Trả lờiXóa