Thứ Hai, 14 tháng 3, 2016

ĐỨA CON CỦA LÍNH

MONG CON MÃI BÌNH AN


Đã gần giữa đêm bỗng nhận được tin nhắn của cháu Hà, con gái Phạm Ngọc Thái: "Sau xạ trị lần đầu con kiểm tra lại ở 108 kết quả khả quan bác ạ". Vừa mừng vừa lo, trằn trọc không ngủ được. Rồi nghĩ cũng còn cái may, may là có cô bạn thân thuở bé Kiều Nga, trước là bác sĩ 108, sau này là bác sĩ 175 thỉnh thoảng gọi cho cháu Hà động viên và tư vấn. Cô Kiều Nga có nhiều kinh nghiệm điều trị căn bệnh của cháu nên thấy yên tâm hơn..

Lại nói, Thái là bạn thân cùng đơn vị, cùng một ông thầy hướng dẫn nghiên cứu sinh trong một lĩnh vực mới toe có cái tên gọi khá kêu là Chiến tranh Điện tử. Năm 86 Thái lâm trọng bệnh nằm 354. Đêm ấy, các bác sĩ cho biết là khó qua khỏi, đơn vị tức tốc cho xe đi thâu đêm về tận quê đón hai con của Thái lên để bố con gặp nhau lần cuối. Lúc đó, cháu Hà mới 5 tuổi còn đứa em trai mới gần 3 tuổi.

Đưa Thái về quê, đó là một đám tang không dễ gì quên được trong đời. Từ trên đê xuống đến mảnh ruộng đầy nước nơi Thái sẽ nằm lại, ngập tràn một màu áo lính. Từ trên triền đê xuống đến đó Thái được nằm trên vai những người lính. Thật đớn đau nhưng cũng thấy ấm lòng.

Lần đầu tiên trong thời bình, những người lính biết rõ thế nào là mất mát và như thế nào là cưu mang những đứa con của đồng đội.

Lần đầu tiên trong đoàn trinh sát điện tử đi Lạng Sơn, Hà Giang, Vị Xuyên vắng mặt Thái. Mấy anh em cùng nhau bàn bạc làm tốt phần việc của Thái.
Rồi mấy trận hải chiến xảy ra, trong đoàn đi Hải quân tham gia xây dựng tuyến phòng thủ bờ biển cũng vắng mặt Thái. Lúc đó mới thấy thiếu hụt thực sự vì anh là chuyên gia được đào tạo bài bản về lĩnh vực này.

Mới đó mà đã 30 năm, nhanh thật. Ông già bố của Thái cũng đã gần được 100 ngày quy tiên, cụ thọ gần một trăm, thật quý hóa!
Sáng sớm nay nhắn cho cháu Hà cái tin động viên: "Cố lên con nhé! Bác tin mọi thứ sẽ thuận lợi. Con có đủ bản lĩnh để vượt qua thử thách, con gái của những người lính mà, con!".

Chắc chắn con gái chúng tôi sẽ vượt qua thử thách này!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét