Thứ Ba, 1 tháng 5, 2012

TỰ HỌC TỰ TU CÂU TỪ


HÃY YÊU THƯƠNG CHỪNG NÀO CON TIM CÒN ĐẬP

Yêu thương chính là liều thuốc làm lành mọi vết thương lòng.



Đừng hỏi thương yêu nào cho anh

Câu trả lời sẽ là "Tất thảy".

Ai yêu chừng nào sẽ được yêu chừng nấy

Cũng bởi cho là nhận đó em.
*

Mặt trời soi ngày, trăng tỏ về đêm

Đến đom đóm cũng hiến đời ánh sáng

Chỉ một chút yêu thương đời cũng thêm lãng mạn

Mẩu ký ức buồn cũng trân quý em ơi

-------------------


Tôi mang chiều về trải đầy phố nhỏ
Cho hoàng hôn buông.
Nôn nao ngoài kia tiếng dế buồn ngọn cỏ
Bóng em mờ hơi sương...

Từ bữa đó tôi quay về chốn cũ

Để lại chiều bên phố cổ buồn tênh 
Cũng từ ấy thay bao lời nhắn nhủ 
Là lặng câm trôi trên sóng bập bềnh...


--------------------

Kiếm tìm



Rồi vẫn sẽ song hành cùng nỗi nhớ

Nghĩ về nhau mãi mãi đến ngàn sau

Ngày lại ngày chắt chiu từng kỷ niệm

Suốt một đời mải miết kiếm tìm nhau

-----------------

BỖNG DƯNG

Strepsels


Bỗng dưng lạc vào khoảng lặng
Thắt lòng nghe tiếng ho khan
Phố đêm một thêm thanh vắng
Dịu dàng hoa sữa. Miên man...

Cơn mưa ban chiều đã tạnh
Cỏ mềm ươn ướt gót chân
Gió hồ đẫm sương lành lạnh
Chợt qua ngõ nhỏ. Tần ngần...

Một mai chia lìa đôi ngả
Thôi đành, hẹn đến kiếp sau
Mai rày dẫu thành sỏi đá
Thì rồi vẫn cứ cần nhau...

Em lại về miền đất hứa
Tôi thành con dế tha hương
Lần tìm bàn tay giữ lửa
Nắm chặt nhau nhé. Đừng buông...

---------------
TRI ÂN NỖI NHỚ
Khẽ khàng những bước chân nhón êm trên cánh đồng hoài niệm
Sông hiền hòa lơ đãng mải miết chảy về xuôi

Ngọt ngào phù sa, những chiêm mùa trĩu hạt đẫm mồ hôi
Nồi cơm ủ tầng tầng nỗi nhớ, khẽ nhấc vung thơm lựng cả miền đồi...

Ai đó biết chăng, nỗi nhớ đã lên ngôi...


-----------------

Sao không làm làn gió
Lang thang Chiều cuối Đông
Sao không là mây trắng
Gieo hạt mưa xuống đồng
Sao mặt sông bằng lặng
Mà âm thầm bão giông


Cầu bình yên cho Đất
Nguyện bình yên cho Cây

Bình yên từng hơi thở
Và bình yên chốn này!

-------------
Trên sóng mắt gầy
Mùa đông không chịu ngủ
Hoài niệm ẩn mình trong chiếc lá bàng khô

Chiếc lá cuộn mình như con ốc nhỏ
Đơn côi nỗi buồn lang thang chiều phố cổ 
Rưng rưng nỗi nhớ
Lá bàng ơi...




Cả nhà - bài thơ hay cực
Mẹ cha câu chữ nối dòng

Dấu chấm Cáo ấp vào ngực
Con em dấu phẩy nhong nhong...


-----------------


BỖNG DƯNG MUỐN KHÓC

(Sau khi đọc entry của một người bạn)
Nôn nao con chim gì hót
Từ Quy? khắc khoải bên đồi
Thẳm mùa con tim đắng đót
Quặn lòng tiếng dế đơn côi...
Phố Chiều nghiêng nghiêng chực khóc
Lưng lưng giọt đứng giọt ngồi
Phải chi nỗi buồn giải thoát
Hồi sinh tôi với em tôi...
---------------



Tôi đã trót yêu Em
Bằng con tim vụng dại
Cứ yêu hoài yêu mãi
Yêu cho đến ngàn sau

***
Gỡ từng hoa cỏ. Bần thần
Mai sau sỏi đá cũng cần có nhau
 


--------------------

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét