Một chiều về đất Quảng
Cớ sao buồn mênh mang
Gió lượn bến sông Hàn
Nẫu lòng say hồn biển.
Sao nghe lòng xao xuyến
Cứ như thực như hư
Ngỡ ngàng Chị đấy ư
Chập chờn đôi cánh nhỏ
Cứ vờn bay trong gió
Mải tìm về cố hương
Cõi nào trăm niềm thương
Cõi nào ngàn nỗi nhớ
Cõi nào tình muôn thuở
Cứ mải miết đi tìm
Hay một Cõi Tâm Linh
Ngàn vạn lần đời thực?
Mà thổn thức con tim...
Một đời mỏi cánh chim
Một đời hồn phiêu lãng
Gió chiều về mơn man
Lòng trăm mối ngổn ngang
Đành thả hồn theo gió
Theo suối rừng cây cỏ
Theo gió cuốn ngàn mâyChuông chiều vẳng đâu đây
Nguyện hồn ai xứ Quảng...
Mỹ Khê, 12 - 2006
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét