Ước có Mẹ ngồi bên
đặt bàn tay lên trán.
Đêm đêm Chị trở về
lặng nhìn em âu yếm...
Lần nào tôi mệt dài ngày chị cũng về và ngồi bên cạnh rất lâu. Lần này chị về một lát thì đi ngay, đôi mắt cứ buồn buồn không như mọi lần. Chỉ còn thoang thoảng đâu đây hương bồ kết mà ngày xưa chị vẫn thường gội đầu...
Đã quá nửa đêm nhưng cảm thấy có gì đó bất an tôi liền nhắn tin cho Út : "Út ngủ chưa em?". Hóa ra Út vẫn còn thức, hắn nói: "Em thấy trong người không được ổn, em không ngủ được".
Tôi kể cho em tôi về giấc mơ. Nó như bừng tỉnh, nói: "Thôi đúng rồi, Quận Sơn Trà vừa thông báo sẽ di dời Nghĩa Trang Mỹ Khê lên núi, lên gần chỗ Ba...".
Trong quy hoạch thì có từ lâu rồi, nhưng khi nhận được thông báo di dời vẫn có cảm giác đột ngột, ngỡ ngàng.
Trong quy hoạch thì có từ lâu rồi, nhưng khi nhận được thông báo di dời vẫn có cảm giác đột ngột, ngỡ ngàng.
Tôi bảo Út: - Thôi ngủ đi!
Bảo con em thế nhưng bản thân mình thì cứ nằm chong chong...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét