Thứ Năm, 29 tháng 8, 2013

MUỐNG BIỂN


HOA MUỐNG BIỂN


Dọc những bãi biển Quảng Bình, Đà Nẵng, muống biển rất nhiều. Hoa muống biển có màu tím đặc trưng, rất đẹp.


Vào mùa muống biển ra hoa, cả một triền cát thoai thoải kéo dài từ dãy phi lao trên kia ra đến gần chân sóng cơ man là những bông hoa tím ngát, cánh hoa rung rung dập dờn trước gió biển vi vu.


Nhìn hoa, bỗng nhớ bút ký Hoa Muống Biển được đăng trong Tạp chí Văn nghệ Quân Đội, một đặc sản quý hiếm dành cho những người lính khi sống xa Tổ Quốc lúc bấy giờ.

Còn nhớ, dạo đó mới sống cuộc sống xa nhà, xa quê nên dễ tủi thân lắm. Lại vào mùa Đông rét buốt, tuyết rơi miên man, là con trai mà nhớ nhà cũng chảy nước mắt cơ đấy. Đọc Hoa Muống Biển trong những ngày ấy lại thấy nhớ chị quá chừng.

Hè tới đã là cái giỗ thứ hai của chị, phải đến lần giỗ thứ ba (1969) mới được về phép, thế là lại được về với má và các em. Chưa bao giờ nghĩ đến cái cảnh về nhà mà lại không có chị, chả biết lúc đó mình có kìm được không, hay gặp má rồi lại khóc tràn...




Thứ Năm, 8 tháng 8, 2013

VỀ ĐI EM




VỀ THÔI, EM!


Về đi em
Con tàu lỡ chuyến
chẳng còn quay lại nữa đâu
Đừng có ngồi lì giữa cơn mưa ngâu
để rồi hóa đá.



Em về đi!
Những gì anh ấy hứa
chẳng còn hiện thực nữa đâu
Anh ấy nói yêu em dài lâu
vậy mà nửa đường đứt gánh.
Ai sẽ lo cho em những tháng ngày cô quạnh
Anh ấy đâu rồi? Anh ấy đâu...



Về đi, em.
Đừng quá buồn đau
Biết rồi mà, đang "buồn không chịu nổi"
Nhưng sao lại lặng im, mãi không chịu nói
Để anh ấy nghẹn lòng
Tim nhói đau...


Em! Về đi...
Về giữ lại những gì lúc có nhau
với những gì một mình em gầy dựng
Anh ấy đi thật rồi. 
Thu sắp về, lá rụng
Tiếng chim chiều líu ríu
Sắp heo may


Về thôi em
Người em chờ chiều nay
sẽ chẳng thể còn quay lại nữa
Anh ấy đã bình yên bên Cõi Chúa
cùng tình thương của em.
.....


Về thôi Em...

Chủ Nhật, 4 tháng 8, 2013

CUỐI CON ĐƯỜNG...


TỪ BIỆT


Đào Phong Lan


Em về đi…
Con dế ngủ quên rồi
Trong ngăn bàn một thời đi học

Hình như là
Đêm nay
Trăng cũng khóc
Con đường dài hun hút dưới chân nhau

Em về đi …
Đừng nhìn lại phía sau
Anh sẽ vừa đi vừa huýt sáo
Dẫu trái tim mình ngập tràn dông bão
Anh đã quen vui… những lúc rất buồn

Em về đi…
Bóng nhỏ cuối con đường
Tờ giấy trắng rơi từ vở cũ
Giọt mực tím tròn vo nằm ủ rũ
Viên phấn bỗng nhiên lăn vỡ trên sàn

Em về đi…
Mang theo chiếc lá vàng
Mùa đông ném xuống mặt đường sẫm tối
Gió vẫn thổi
Qua vai anh
Rất vội…


Photo