Thứ Bảy, 22 tháng 6, 2013

HÓA RA LÀ...NỖI NHỚ

"Hạnh phúc là có một nơi để nhớ về, để nâng niu kỷ niệm -
Hạnh phúc đôi khi không thuộc về nhau hay ở bên nhau, mà là nỗi nhớ dành cho nhau..."


NỖI NHỚ

Nỗi nhớ là gì mà làm ta khắc khoải
Nỗi nhớ mấy đầu mà nghĩ mãi
vẫn mông lung.
Nếu nỗi nhớ là rừng,
Nỗi nhớ của ta là cây cổ thụ.
Khi nỗi nhớ chìm vào giấc ngủ,
Ta khẽ cựa mình, nhàu nát cả màn đêm!

Nỗi nhớ bâng khuâng, đầu anh - đầu em,
Nỗi nhớ cồn cào là con nhớ mẹ.
Nỗi nhớ một đầu sao nhiều vô kể,
Để nhớ có hai đầu mà đã hoá thơ ca!

Có nỗi nhớ nào da diết, thiết tha
Để biến hai đầu trở về chung một?
Nỗi nhớ run run - chiều đông lạnh buốt,
Bỗng ấm bừng khi lòng được sẻ chia!

Nỗi nhớ nào kia,
Lang thang phố vắng?
Chốn đông người ta bỗng hoá đơn côi!

Là nỗi nhớ đâu phải sao đổi ngôi,
Vụt loé sáng, rồi Thiên Hà quên lãng.
Nhớ nhớ quên quên - đáng yêu tình bạn!
Nỗi nhớ khôn cùng là nỗi nhớ nhân gian.

Tưởng nỗi nhớ đã hoà trong tuyết tan,
Bỗng đọng lại thành chùm bằng lăng tím.
Ký ức vỗ về ru hồn ta thiếp lịm,
Để Chiều chiều
nghe chuông cửa
bỗng hồi sinh!




Mùa Bằng lăng tím

Cho Dế yêu

Thứ Hai, 17 tháng 6, 2013

HAY LÀ

HAY LÀ TA YÊU LUÔN


Em vừa hẹn anh đến mùa thu tới?
Không được đâu em ơi 
anh đang thì bối rối
Yêu nhau rồi, mùa thu tới lại yêu thêm?

Con mèo lười bên ô cửa vẫn ngủ êm
Chiếc bàn viết thư sát tường bỏ trống...
Để con tim bỗng lóng ngóng 
một mình

Lúc một mình, mới thấy nhớ đến kinh
Lúc một mình, muốn bình yên mà sao không thể
Lúc một mình, sao đơn côi đến thế
Lúc một mình, buồn trông tóc rối, em ơi!

Vẫn biết bên em mưa đang rơi
đang rơi
Rơi ướt anh 
nhành Điệp vàng sũng nước
Ướt cả chiều, giấc mơ chiều cũng ướt
Biết bao giờ ta đến được bên nhau...

























Gió dỡn đùa những bông cỏ lau
Quay quắt nhớ một mùa thu vắng
Nỗi nhớ nào nhuộm tóc anh đến trắng
Gió heo may, bóng liễu rủ bên hồ

Dáng em bồng bềnh cứ như thực như mơ
Để nhuộm tím hồn anh chiều thu ấy

Cuống quít yêu em
yêu em biết mấy
Làm sao chờ mùa thu tới em ơi

Hay chúng mình yêu luôn
giữa ngày Hạ cho rồi!



Chủ Nhật, 9 tháng 6, 2013

TÌNH EM

THỎ THẺ LỜI EM

Mình sẽ yêu nhau 
vào mùa thu tới được không anh?
Khi thành phố bình yên sau giông gió
Mình sẽ nắm tay nhau dưới hàng cây lá đỏ
Kể cho nhau về những lúc một mình...

Những lúc một mình,
em thường giống chú mèo lười nằm bên ô cửa 

nhớ anh...
Ngồi bên chiếc bàn đã bao năm viết thư đi 

không gửi...
Em vẫn thường mơ về mối tình nồng bối rối
Trên phố ấy hoa vàng dung dị mảnh trời xưa...

Và rồi anh, sẽ đón em chiều mưa
và rồi anh, sẽ hôn lên tóc rối
và rồi anh, sẽ nói em là người tình cuối
và rồi anh, sẽ hẹn ước mai rày...

Mình sẽ yêu nhau khi thành phố heo may
Những chiếc lá vàng bay, những ngày trời lặng gió
Anh sẽ kể cho em nghe về những năm tháng đó
Khi anh còn đôi mươi...

Mình sẽ yêu nhau mùa thu tới, nhé người!
Phố nơi em mưa giăng giăng ký ức
Bên ấy phố anh, Điệp từng chùm vàng rực
Cố níu khoảnh trời Hạ cũ suýt bay đi... 




Cứ cho là "Sưu tầm" đi!